Viết 16
🏷️ Storytelling
Objective
The aim here is not to practice withholding ideas or feeling, but to practice revealing them through the surfaces of physical experience.
Assignment
Writing in the third person, describe a house from the point of view of a mother or father whose daughter has just left home and married a man the mother or father despises. Don’t refer to the wedding itself, or to the mother or father’s hatred of the son-in-law. Focus on the house as she or he experiences it in the wake of the daughter’s departure.
Then describe the same house from the point of view of the same mother or father—except this time the daughter has left home to marry someone the mother or father genuinely loves and approves of. Again, don’t refer to the wedding itself, or to the mother or father’s affection for the son-in-law but on the house as she experiences it in the wake of the daughter’s departure.
The two pieces combined should total 600-750 words.
Rầm. Bóng dáng của cô con gái nhỏ biến mất sau cánh cửa. Tiếng rầm vang vọng khắp căn nhà.
Bên ngoài cửa sổ, chồng của con gái đang giúp cô xách vali lên xe. Sau đó hai người cùng nhau chạy xe đi.
Hàng ngày vào giờ này, con gái sẽ bật bài nhạc mình thích, rồi hai mẹ con cùng nhau hát và lắc lư theo điệu nhạc. Con Chien đang nằm ở góc nhà chỉ cần thấy cô chủ bật đầu đĩa là nó sẽ chạy tới bên cô. Nhạc nổi lên là nó lắc đuôi, nhún nhảy quanh bà chủ và cô chủ. Cả phòng khách rung theo những bước chân của người và chó, với cả tiếng nhạc.
Nhưng hôm nay, cái đầu đĩa tắt đèn và loa tắt tiếng. Phòng khách hoàn toàn yên tĩnh. Con Chien nằm rũ tai buồn bã ở chỗ của nó. Nó dường như không còn chút sức lực nào.
Dưới nhà bếp, ấm nước đang rít liên tục.
Mẹ giật mình, quay lên cầu thang gọi to:
“Con ơi tắt lửa cho mẹ.”
Mẹ vội vàng chạy xuống bếp tắt lửa.
Mẹ nhìn quay căn bếp. Ánh mặt trời chói chang của mùa hè đang chiếu qua ô cửa sổ. Những chậu cây con gái trồng đặt trên bệ cửa đang héo dần. Mẹ đổ một ly nước tưới cho chúng. Trên giá chén đọi, cái tô màu xanh con thích dùng vẫn còn nằm đó. Có lớp bụi mỏng phủ bên ngoài.
Mẹ đi lên phòng con gái. Cả căn phòng tối om. Mẹ kéo tấm rèm sang một bên. Dưới nền nhà bừa bộn áo quần của con. Mẹ dọn dẹp và xếp chúng vào tủ.
Xong việc, mẹ nằm xuống giường của con gái nằm bên cạnh tủ. Mùi thơm của loại dầu gội con hay dùng bay phảng phất. Trước mặt mẹ là tấm hình chụp mẹ và con gái lúc còn nhỏ treo trên tường. Mẹ thở dài não nề. Mắt mẹ đỏ hoe. Hai hàng nước mắt chảy trên gò má. Tiếng khóc của mẹ vang khắp căn phòng vắng lặng.
Cô con gái nhỏ mỉm cười, vẫy tay chào mẹ rồi bước lên xe cùng chồng mình. Hai người lái xe đi khuất cuối con đường.
“Vô nhà thôi Chien.” Mẹ nói với con chó đang vẫy đuôi nhìn theo cô chủ.
Mẹ đóng cửa lại. Bài nhạc mà hai mẹ con vẫn hay nghe và lắc lư cùng nhau vẫn đang phát. Con Chien cũng thích bài này. Mỗi lần nghe cô chủ bật, nó đều chạy tới lắc đuôi và nhún nhảy xung quanh cô. Cả phòng khách khi ấy rung theo những bước chân của người và chó, với cả tiếng nhạc.
Nó đi theo mẹ đến chỗ đầu đĩa. Mẹ tắt nhạc. Con Chien tới nằm ở góc nhà.
Mẹ dọn dẹp chén dĩa nằm trên bàn, trong đó có cái tô màu xanh con thích dùng. Hơi ấm bàn tay con vẫn còn trên đó.
Mẹ bưng đống đồ xuống bếp. Ấm nước đang sôi. Mẹ tắt bếp rồi rửa đống chén dĩa. Mẹ đặt nhẹ nhàng cái tô của con lên giá.
Mẹ nhìn quanh căn bếp. Ánh nắng mặt trời chói chang đang chiếu qua ô cửa sổ. Những chậu cây con gái trồng đặt trên bệ cửa vừa được tưới nước và xanh tốt.
Mẹ đi lên phòng con gái. Cả căn phòng ngập tràn ánh sáng. Cánh cửa tủ áo quần hé mở. Trong tủ chỉ còn lại những bộ đồ cũ lâu rồi con không mặc. Mẹ đóng cửa tủ lại.
Mẹ nằm xuống giường con gái đặt bên cạnh tủ. Mùi dầu gội của con phảng phất trong không khí. Mẹ nhìn bức ảnh chụp mẹ và con gái lúc còn nhỏ. Mẹ mỉm cười.
“Thời gian trôi nhanh quá!”
Lúc đi ra khỏi phòng, mẹ thấy trên bàn học của con có một chiếc phong bì màu hồng. Trên đó ghi:
“Gửi mẹ của con!”
Mẹ mở phong bì ra, bên trong là tờ giấy với dòng chữ:
“Cảm ơn mẹ. Con yêu mẹ nhiều!”
Nước mắt mẹ rơi xuống làm nhòe nét mực.