Viết 10

🏷️ Storytelling

Next, I would like you to write about a HABITUAL RITUAL in second person. Using the “you” voice, describe a holiday, ritual, or routine in specific and significant detail. Let the details accumulate. Let them be funny, sad, and honest. I am not concerned if your “you” character is non-fictional, or based on your personal experience. A lot of fiction is. However, we will discuss this exercise as fiction.

Here are some examples of possible rituals to describe. Feel free to steal one of these!

Write 500-750 words. Work hard, have fun.


Bạn đang tham gia vào một trận bóng nước gây cấn cũng những người bạn khác lớp. Những quả bóng nước đủ màu sắc bay qua bay lại. Xác bóng bay nằm rải rác trên hành lang. Nước văng tung tóe trên nền nhà và tường. Mùi hôi thúi bốc lên nồng nặc. Bạn cố né những quả bóng vì sợ trong đó có thể chứa nước mắm hoặc mắm nêm.

Bạn ném hết hai quả bóng trên tay rồi chạy tới vòi nước gần nhất để “nạp đạn”. Đầu vòi to khiến bóng nước của bạn bị rách. Nước văng lên hết áo quần. Bạn vứt trái bóng bể cùng với những quả mà người khác đã vất trước đó. Tất cả đang nằm trên nền lênh láng nước. Bạn lấy từ trong bọc áo ra một quả khác. Nhưng đúng lúc ấy, một quả bóng nước bay tới từ đằng sau trúng đầu bạn. Bạn quay lưng lại, nhưng chưa kịp nhìn thấy gì thì những quả bóng khác đã bay tới liên tục.

Biết không thể đỡ được, bạn chạy ra khỏi đó thật nhanh. Bạn chạy qua trước mặt một đôi bạn nam nữ đang ngồi trên ghế đá. Họ tâm sự với nhau những dự định sau khi ra trường, và hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc. Mà chẳng ai trong hai người đó biết liệu hạnh phúc của họ sẽ kéo dài bao lâu. Sau lưng cặp đôi ấy, những bạn nữ mặc áo dài đang xếp thành hình trái tim với cô chủ nhiệm đứng giữa để chụp ảnh kỷ yếu. Mọi người mỉm cười nhìn lên ống kính camera của thợ chụp ảnh đang đứng trên tầng hai.

Bạn đứng lại thở hổn hển. Bạn lục bọc áo và bọc quần để tìm bóng nhưng không còn trái nào. Quá mệt, bạn đi về lớp. Bộ đồ bạn đang mặc ướt sũng khiến bước chân của bạn trở nên nặng nề.

Những tia nắng đầu hè chói chang chiếu xuyên qua những tán cây bàng, cây phượng. Những chùm hoa phượng đỏ rực đua nhau nở. Những xác ve vàng khô đét còn bám lại trên thân cây. Tiếng ve kêu ồn ào trong khoảng sân trường.

Trong một khoảnh khắc, tự dưng bạn cảm thấy buồn. Hôm nay là lần cuối cùng bạn bước đi trên con đường này. Ngày mai bạn sẽ không còn được tới trường để gặp lại bạn bè, thầy cô nữa. Cả ba năm học giống như trôi qua trong chớp mắt. Mới ngày nào bạn đang còn ngáo ngơ bước vào trường, trải qua nhiều chuyện vui buồn với bạn bè, vậy mà giờ lại phải xa nhau. Bạn muốn thời gian trôi chậm lại, nếu đóng băng được luôn thì càng tốt. Bạn muốn có thêm nhiều thời gian hơn với bạn bè mình.

Vừa bước vào lớp, một con bạn chạy tới đứa cho bạn cây bút, nhờ bạn ký tên vào áo hắn. Cái áo trắng đầy tên và những lời chúc của mấy đứa trong lớp. Đa số đều là chúc thi đậu đại học. Bạn nhìn tới nhìn lui, chỉ còn trên tay áo là còn trống. Bạn ký tên mình, với lời chúc: “Chúc mi mau lấy chồng (mặt cười)”.

Ở trên bảng, ai đó đã viết dòng chữ “Chúc A1 đậu đại học!!!”. Người đó còn chu đáo vẽ cả một trái tim và nhiều hoa lá xung quanh. Bạn đến chỗ mình ngồi, lặng lẽ ngắm nhìn những khuôn mặt đang vui cười. Dù cười nói với mọi người, nhưng bạn lại cảm thấy có một khoảng trống trong lòng.

Tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học đã kết thúc. Bạn buồn bã xách cặp lên, đi theo chúng bạn ra về. Trước khi bước ra khỏi phòng, bạn ngoảnh lại nhìn nó thêm một lần nữa, nhớ lại ngày đầu tiên của lớp mười hai.