Biển tối
📅 29-04-2022
Sau hơn hai năm dịch bệnh, chiều qua mình mới đi biển lại. Lúc mình xuống biển, trời đã gần tối vì năm giờ mình mới xuất phát. Mình vừa xuống xe là chạy ngay ra biển.
Dù chân lún xuống cát, mình vẫn cố chạy để vớt vát lại chút ánh sáng cuối cùng của ngày. Gió mang theo chút hơi muối lướt nhẹ trên da mình. Bây giờ người ta đã cấm ăn nhậu trên bãi biển nên thưa người. Mình bỏ dép và áo quần trên cát rồi nhảy ào xuống biển. Những cơn sóng mạnh đánh vô bờ như cố ngăn mình lại. Nhưng càng cố ngăn, mình càng muốn bơi ra xa.
Hơn hai năm rồi mình mới được vùng vẫy thỏa thích như thế này. Mình bơi ếch, bơi sải, bơi bướm. Hai năm không bơi nên mình xuống sức rõ. Mình thả lỏng nổi trên mặt nước.
Bóng tối từ từ bao quanh mình. Ngoài xa, những chiếc thuyền đánh cá bật đèn công suất lớn. Ánh sáng bao phủ cả một vùng nước rộng mênh mông. Nước giữ cho mình ấm áp cho tới khi mình lên bờ. Gió thổi làm mình rét run.
Trong lúc ngồi ăn với cả nhà, mình để ý trong quán có ba con chó cứ chạy tới lui ăn đồ ở những bàn khách vừa đi. Một con Phú Quốc trong ba con tới gần chỗ mình. Mình đôi con mực cho hắn. Hắn ngửi một tí rồi quay đi. Một con chó vàng khác đi tới. Mình gắp một miếng sò lụa cho hắn. Hắn cũng ngửi rồi quay đi, nhưng miếng mực khi hồi đã biến mất. Sau đó mình lấy hai con tôm trong dĩa cơm chiên đem tới cho con chó trắng đen. Hắn vừa thấy mình thì chạy đi.
Mình chờ thêm một lúc nữa đến khi con Phú Quốc nằm xuống. Mình đi tới chỗ hắn. Mình xé miếng tôm đôi cho hắn. Hắn ngửi ngửi rồi ăn. Mình đôi thêm một miếng nữa. Nhưng chủ hắn ngồi gần đó kêu hắn lại. Hắn tên Ben. Hắn chạy tới ngồi trước chủ. Con chó trắng đen cũng tới ngồi cạnh Ben.
Sau đó Ben tới lại chỗ mình ngồi. Mình đôi cho hắn một miếng tôm nhỏ. Rồi thêm một miếng khác. Mình cho từng miếng nhỏ vì đã hết tôm trong dĩa. Có những miếng mắc trong móng tay. Mình lấy ra vo lại thành cục nhỏ. Mình rờ nhẹ xoáy lông trên lớp lông vằn vện của hắn. Sướng vô cùng!