8 năm #8 - Sinh nhật hoành tráng
📅 30-03-2022
Đầu tháng Mười, trong bữa cơm trưa, tôi hỏi ba:
“Vài bữa sinh nhật con, mình tổ chức ở nhà hàng cho hoành tráng ba hè?”
“Ừ, rứa cũng được.”
Tôi mắc nghẹn vì cố nuốt hết cơm trong miệng. “Con nói giỡn rứa mà ba làm thiệt à?”
“Thì giống như nhà mình đi ăn nhà hàng thôi.”
“Ba nói thiệt à?”
“Ba nói láo con làm chi?”
“Còn mẹ răng?”
“Để tối ba nói với mẹ.”
Suốt buổi chiều, người tôi cứ lâng lâng. Mấy năm nay, sinh nhật của tôi diễn ra đơn giản. Ba mua cho tôi hộp sườn nướng với thêm cái lẩu để cả nhà ăn cho chắc bụng. Chúng tôi cũng không mời ai vì toàn ăn cơm sau chín giờ.
Buổi tối, ba nói với mẹ chuyện sinh nhật của tôi. Mẹ đồng ý và hỏi tôi:
“Con định mời ai?”
“Thì con mời nhà nội với nhà ngoại thôi.”
“Con không định mời lớp à?” ba hỏi.
“Mời chi nhiều rứa ba?”
“Năm ni năm cuối rồi. Bạn bè còn học với nhau vài tháng nữa là ra trường. Biết khi mô mới gặp lại. Vài bữa con mời mấy bạn với thầy chủ nhiệm tới cho vui.”
“Lớp con ba mươi tư đứa, mời mà không đứa mô đi là phí lắm.”
“Chuyện nớ con khỏi lo,” mẹ nói. “Con cứ mời đi.”
“Rứa để ngày mai con lên hỏi tụi cho chắc cái đã.”
Giờ ra chơi sáng hôm sau, tôi ra hành lang đứng với mấy thằng thích ngắm gái qua cửa sổ.
“Vài bữa tau tổ chức sinh nhật. Bây đi không?”
“Đi,” cả bọn đồng thanh.
“Mà mi mời cả lớp luôn à?” thằng Long hỏi.
“Ừ.”
Thằng Nhật với thằng Tiến Phước đi ngang qua.
“Ê Nhật, vài bữa thằng Phong mời cả lớp đi ăn sinh nhật hắn,” thằng Đình Phước la lên.
“Thiệt à mi?” thằng Nhật hỏi tôi.
“Ừ.”
“Ha ha ha…” Hắn chạy vô lớp la to, “Ê bây, vài bữa thằng Phong mời cả lớp đi ăn sinh nhật hắn.”
Thằng Long hỏi tiếp, “Mi tổ chức sinh nhật ở mô?”
“Nhà hàng.”
“A đù. Ghê rứa mi?”
“Mi đi không?”
“Có.”
Tôi quay qua mấy đứa còn lại. “Bây răng?”
“Đi chơ.” Vài đứa chạy vô nói cho thằng Nhật.
Hắn la oang oang, “Chuẩn bị đi ăn nhà hàng bây ơi!”
Tiếng trống báo vô học. Tôi đi vô lớp. Con Nhật đang ngồi với mấy đứa con gái khác hỏi tôi:
“Mi tổ chức sinh nhật ở nhà hàng thiệt à Phong?”
“Ừ. Bây đi không?”
“Đi.”
Trong danh sách khách mời, tôi mời thêm mấy thằng bạn cấp hai và những người quen khác của nhà tôi. Có nhiều người để mời mà tôi lại nhác viết thiệp, nên tôi đẩy hết việc cho con Lợm em tôi. Chữ hắn cũng đẹp hơn tôi. Chuyện đặt bàn đã có ba tôi lo vì ba là bếp phó khách sạn.
Những ngày sau đó, ngày nào tôi cũng đếm coi còn mấy ngày nữa tới sinh nhật. Mấy đứa trong lớp hỏi tôi thích quà gì. Tôi nói không cần quà, chỉ cần tụi hắn đi đủ là vui rồi.
Buổi chiều ngày sinh nhật, tôi đi học thêm toán lúc năm giờ. Mây đen che kín bầu trời. Trong lúc đang học, trời mưa to. Mưa đổ ầm ầm trên mái tôn. Bụng tôi cồn cào.
Bảy giờ học xong, tôi cùng thằng Long, thằng Đình Phước với mấy đứa khác đạp xe tới nhà hàng. Mưa trút trắng xóa. Nước ứ lại lênh láng trên đường. Chị phục vụ dẫn chúng tôi tới bàn ba tôi đã đặt. Hai dãy bàn dài trống trơn.
Mọi người trong nhà tôi tới, sau đó là mấy đứa trong lớp và bạn cấp hai. Lớp tôi chỉ thiếu vài đứa và thầy Tráng. Người quen của nhà tôi dẫn thêm con cái đi nữa nên thành ra thiếu chỗ. Ba tôi nhờ người ta kê thêm bàn. Trời mưa to mà mọi người đi đông thế này là quá vui rồi.
Bữa tiệc bắt đầu. Ba mẹ kêu tôi đi mời nước mọi người. Tôi cầm ly nước đi tới bàn của nhà nội. Tụi thằng Nhật, thằng Phước vẫy tôi.
“Phong, qua uống với tụi tau một ly.”
Tôi cười với tụi hắn. “Đợi tau tí.”
Tôi qua bàn của nhà ngoại. Hai thằng kia vẫn đang kêu tôi.
“Sắp xong rồi,” tôi nói với tụi.
Hai thằng tới kéo tôi đi.
Tôi đứng lại. “Để tau mời nhà tau xong đã, rồi qua uống với tụi bây.”
Thằng Nhật nói, “Uống với tụi tau trước rồi đi mời mấy bàn khác sau cũng được.”
Hắn kéo tôi qua bàn của lớp. Hắn giật ly nước rồi nhét cái ly không vô tay tôi. Thằng Phước mở bia rót vô ly. Tôi để ly xuống, cầm ly nước lên. Thằng Nhật giữ tay tôi lại.
“Mi chơi chi lạ rứa?”
“Cho tau uống nước được.”
Thằng Phước đưa ly bia cho tôi. “Uống với tụi tau ly ni thôi.”
Hai thằng cụng ly với tôi rồi núc hết.
Hơi thở của thằng Nhật đầy mùi men. “Uống đi mi.”
Tôi đưa ly lên miệng hớp bọt.
Cả bọn đứng xung quanh hô, “Hết luôn.”
Tôi uống hết ly. Bia đắng nghét. Cả bọn vỗ tay hoan hô. Thằng Phước, thằng Nhật đi ra. Mấy thằng khác đi vô. Tụi hắn rót bia tiếp cho tôi.
Uống thêm ba ly nữa, tụi hắn mới thả tôi đi. Người tôi nóng bừng, đầu choáng váng, chân bước lảo đảo, nhìn cái gì cũng thấy phân thân. Tôi vịn vô ghế đi tới chỗ ngồi. Mọi người nói mặt tôi đỏ dữ lắm. Tôi ngồi tại chỗ cho tới lúc hết tiệc.
Lúc về, anh Phim, con của o Rơi, chở tôi đi. Xe đạp thì để em anh, anh Tin đi. Trời đã tạnh mưa, mây đen tan hết để lộ ra bầu trời đầy sao và trăng sáng vằng vặc. Không khí mát mẻ dễ chịu. Một đêm thật tuyệt vời.
Tôi rất biết ơn ba mẹ. Chỉ từ một suy nghĩ vu vơ của tôi, họ đã biến nó thành một bữa tiệc hoành tráng mà sau đó, mấy đứa trong lớp vẫn hay nhắc tới.