8 năm #41 - Trộm chê tiền
📅 05-03-2023
“Anh ơi, nhà mình có trộm!” mẹ tôi la lên.
Tôi bừng tỉnh.
“Hấy! Trộm vô ngã mô?” ba hỏi mẹ.
“Hắn vô ngã sau. Cửa mở toang luôn này.”
“Coi có mất chi không.”
Tôi ngồi dậy chạy xuống bếp. Ngoài cửa trời vẫn còn tối thui. Tôi vô phòng bật đèn rồi nhìn bàn học. Điện thoại vẫn còn. Tôi bật điện thoại lên.
Bốn giờ sáng.
Tôi tìm cái ví ở ngăn bàn trên. Nó đã biến mất. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh. Cái ví đã bị mở ra và vứt ở góc bên cạnh bàn. Tôi cầm lên coi.
“Con mất chi không?” ba đứng ở cửa phòng tôi hỏi.
“Con mất năm chục rồi.”
“Còn giấy tờ răng?”
“Dạ còn nguyên. Ba mẹ mất chi không?”
“Ba mẹ chưa mất chi hết.”
Tôi cất ví rồi tắt đèn đi ngủ. May là trộm chê đống giấy tờ với thẻ ngân hàng.
Sáng hôm sau, mẹ tôi kêu người tới bắt thêm chốt ở cửa sau. Từ đó, tối nào đi ngủ, ba mẹ cũng khóa cửa phòng.
Hai tuần sau, tôi bị đau răng và sốt. Ba đã vô Sài Gòn với con Lợm để chuẩn bị chỗ ở cho hắn. Buổi tối, mẹ kêu anh Tin lên ở lại để mai đi bỏ hàng với mẹ.
Cơn sốt hành hạ tôi cả đêm. Tôi cứ nửa tỉnh nửa mê. Trong cơn mê, tôi nghe mẹ la:
“Lì ơi, Tin ơi, nhà mình có trộm nữa rồi!”
Tôi tỉnh, nhưng cả người mất hết sức lực. Tới cả mở mắt cũng khó. Anh Tin vẫn ngáy khò khò ở bên cạnh.
“Lì ơi… Tin ơi… Dậy đi con.”
Anh Tin ngái ngủ ngồi dậy. “Chi rứa mợ?”
“Nhà mợ có trộm con ơi.”
“Thiệt à mợ?” Anh bước qua người tôi, chạy rầm rầm xuống bếp.
Mẹ với anh nói gì đó. Rồi anh vô phòng bật đèn lên.
“Con mất điện thoại rồi mợ ơi.”
“Hấy!” Mẹ tới đứng ở cửa phòng. “Còn điện thoại của thằng Lì răng?”
“Dạ còn đây.”
Tôi mừng thầm, từ từ chìm vào mê man.
Hôm sau, mẹ kêu người lên thay cửa sau bằng cửa sắt, và bắt hàng rào mắt cáo chạy dọc bên hông nhà. Phía sau nhà tôi mười năm nay rộng rãi, ra vô thoải mái. Giờ có dãy hàng rào này nhìn chật chội, làm gì cũng khó.
Mẹ còn cho tiền anh Tin mua điện thoại mới, coi như là quà mừng anh đậu cao đẳng. Lúc ấy ăn trộm mà cầm luôn cái điện thoại LG cùi bắp của tôi thì tốt biết mấy. Dù không đáng giá như cái iPhone 5S của anh Tin, nhưng ít ra cũng được ổ mỳ. Vậy mà trộm lại chê.
Sau đó, tôi xin mẹ tiền mua cái điện thoại giá rẻ Trung Quốc và vẫn giữ cái LG làm báo thức.