8 năm #29- Bỏ bún

📅 29-10-2022

Sau Đắc nhân tâm, tôi tiếp tục lên Tiki mua thêm những cuốn sách khác. Trong số này, tôi thích nhất cuốn Ta ba lô trên đất Á của chị Rosie Nguyễn. Nhờ nó mà tôi biết tới bucket list và đã viết hai mục tiêu vô đó: đi hết Việt Nam và đi hết Đông Nam Á. Tôi đã đi thi bằng lái, làm hộ chiếu và mở thẻ Visa để chuẩn bị cho chuyến đi. Chỉ cần có đủ tiền là tôi xách ba lô đi liền. Nên sau một tuần nghỉ ngơi cho bụng bớt đau, tôi bắt đầu đi làm ở chỗ mẹ.

Năm giờ sáng, tôi đạp xe xuống chợ. Cả chợ chỉ có mỗi chỗ mẹ tôi sáng đèn. Mẹ đứng cạnh bàn cân bún. Đôi tay mẹ gắp bún lên xuống thoăn thoắt. Mẹ gói bì bún rồi chuyền cho cậu Tem đứng ở hiên nhà bên cạnh. Dưới chân cậu, những bì bún, phở và bánh ướt nằm đầy trên nền. Cậu vừa kiểm tra hóa đơn, vừa lấy thêm bì bánh ướt ở dưới bỏ vô chung với bì bún. Mẹ hối cậu làm nhanh lên. Cậu viết địa chỉ bỏ hàng ở ngoài bì bằng bút dạ rồi bỏ vô hàng giỏ. Mẹ kêu tôi ngồi lên chiếc Dream của mẹ để phía trước. Ba tôi xách giỏ ra để lên trước yên. Chiếc xe chao đảo. Tôi chống mạnh chân xuống đất. Mẹ hối tôi đi nhanh cho người ta bán.

Đường phố sáng sớm ít xe cộ, mà cũng vì ít nên nhiều người chạy xe như đây là đường của họ. Tới ngã tư, tôi đi chậm lại để nhường đường cho mấy chiếc xe hàng cồng kềnh đang phóng tới. Tôi đi bỏ hàng ở những khách sạn và quán ăn xung quanh thành phố. Bỏ xong trời vừa sáng, tôi về lại chỗ mẹ lấy mỳ Quảng bỏ tiếp.

Hết hàng, tôi về chợ cất xe rồi đứng phụ mẹ bán. Ba đã đi làm, còn cậu Tem đang đi bỏ hàng những chỗ khác. Cạnh hàng mẹ tôi, o Sa bán thịt đang chặt heo ra. Sau lưng tôi, người làm của o đang cạo lông mấy miếng thịt.

Người đi chợ càng lúc càng đông. Mấy chiếc dừng lại mua bún chắn hết đường đi phía trước. Mấy bì bún trên bàn hết nhanh chóng. Mẹ kêu tôi vô nhà bưng ra bì mười cân, rồi hối tôi đem hàng ra nhanh cho khách. Đưa hàng xong, tôi chạy vô lại lấy tiền thối.

Tranh thủ đang vắng khách, mẹ ngồi xuống gắp miếng bún bỏ vô tô nước bò nhúng kêu khi hồi. Trước khi ăn mẹ nhúng bàn tay phải dính đầy bún vô ca nước. Nước trong ca chuyển màu trắng mờ. Một người khách dừng lại trước hàng mua một ngàn bún. Mẹ bỏ tô xuống cân bún cho người ta xong rồi lại bưng tô ăn tiếp.

“Tụi trật tự tới rồi!” Mấy o bán trên vỉa hè bên kia bưng rổ hàng của mình chạy đi. Vài o dọn rổ cất đi chỗ khác, rồi ngồi nhìn về phía chân cầu Bến Ngự. Chiếc xe tải của trật tự đô thị đang đi tới. Sau xe chở theo đống biển hiệu với bàn ghế nhựa bị bắt. Chờ xe đi qua, mấy o lại lôi rổ hàng ra bán tiếp.

Điện thoại mẹ kêu. Mẹ lấy bì bánh ướt với bì bánh bèo, kêu tôi đem cho người ta ở bệnh viện. Lúc tôi tới, vỉa hè sau lưng bệnh viện chẳng còn ngồi ai bán. Xe của trật tự đang đậu trên đường. Tôi chạy xung quanh tìm người nhận hàng. Chị đang trốn sau bức tường bên hông bệnh viện cùng rổ hàng của mình.

Mẹ tôi vẫn còn may mắn hơn những người bán đây và những người bán dọc vỉa hè chợ vì có chỗ ngồi ổn định. Chỗ mẹ đang ngồi trước đây là của nhà người ta cho thuê. Sau đó họ treo biển bán phần nhà mẹ với o Sa đang ngồi. Hai người đã góp tiền lại mua, nên bây giờ có chỗ rộng rãi để cất hàng và không sợ bị ai đuổi.

Cậu Tem vừa đi bỏ hàng về. Mẹ lấy trong hộc ra bì tiền nhờ cậu xếp. Tôi ngồi xuống xếp với cậu. Chúng tôi xếp những tờ cùng giá thành từng xấp riêng để mẹ dễ thối. Tôi lật những tờ tiền giấy nhăn nheo ra. Chúng đen xì và bốc mùi mốc. Có tờ bị rách đôi, đã được keo lại bằng keo trong ở một mặt. Tiền polyme dễ xếp hơn, nhưng vài tờ đã phai màu. Những tờ bị gấp khó mà làm phẳng.

Tới chín giờ, tôi lấy bún của mẹ, mua bò của o Sa rồi đi mua thêm bì nước bò lên nhà ăn.

Tôi làm từ thứ Hai tới thứ Bảy và vèo một cái, tới ngày tôi nhận lương. Mẹ trả cho tôi một triệu. Tôi cất một trăm vô ví và cầm chín trăm ra ngân hàng. Tôi gửi bảy trăm vô tài khoản, ủng hộ một trăm cho Cặp lá yêu thương và đem số còn lại đi chơi chứng khoán.

Tôi đọc sách với coi tivi, thấy chứng khoán mà lên là người ta lên nhà, lên xe ầm ầm. Nhưng khi chứng khoán xuống thì cũng có người xuống sông, xuống lỗ ầm ầm. Vì mới chơi nên tôi muốn từ từ, lỡ có mất thì chỉ mất ít.

Vừa mở bảng giá lên, tôi bị lóa mắt vì mấy con số xanh đỏ tím vàng cứ nhảy liên tục. Tôi tìm mua mấy mã cổ phiếu giá dưới mười ngàn vì hệ thống bắt phải mua ít nhất mười cái. Mua xong tôi để đó, chờ ngày nhận cổ tức vì không muốn dành cả ngày để nhìn chằm chằm vô mấy con số trên màn hình và chờ khớp lệnh.