8 năm #22 - Rớt đại học

📅 05-07-2022

Sau lễ ra trường, thằng Long nghỉ học thêm toán với Anh. Mấy tháng nay tôi đã quen ngồi sau xe hắn lướt trong gió, giờ phải tự đạp xe đi học lại không quen. Tới lớp, thầy cũng chỉ cho tôi làm đề. Cái này trên mạng có đầy. Tôi tự ôn cũng được nên thi tốt nghiệp xong, tôi nghỉ học luôn.

Tôi giấu chuyện này với ba mẹ. Nhưng chiều đầu tiên nghỉ học, mẹ gọi cho tôi, nói thầy kêu đi học.

Tôi chỉ đáp lại, “Con nghỉ học rồi.”

Buổi tối ăn cơm, tôi ngồi yên cho ba mẹ la. May mà tôi vẫn còn học thêm hóa với Anh ở gần nhà, nên mọi chuyện qua nhanh.

Trong ba môn thi sắp tới, sinh là môn nằm ngoài dự định của tôi. Tôi khó đậu đại học với môn này vì đã thả từ đầu năm mười hai. Dù vậy, tôi vẫn muốn thử coi khả năng và vận may của mình tới đâu. Còn một tháng nữa tới ngày thi, vẫn đủ thời gian để tôi ôn lý thuyết. Nhét được cái gì vô đầu là tôi nhét hết, trừ phần toán di truyền ra.

Mọi sự ôn tập cho kỳ thi quan trọng nhất của cuộc đời của tôi chỉ có thế. Còn lại, tôi nhờ cả vô ơn trên. Chiều nào, tôi cũng cầm bó hương nghi ngút khói đi thắp ở nhà tôi, qua nhà ôn mệ, ra ngõ và ra vườn. Tôi cầu trời lạy Phật, xin tổ tiên phù hộ cho làm bài được điểm cao.

Ngày thi đầu tiên, buổi sáng tôi thi toán. Trưa tôi về nhà ăn cơm, nghỉ ngơi một tí rồi lại đi tiếp. Suốt đoạn đường, cái nắng chói chang và bỏng rát giữ trưa tháng Bảy chiếu xuống đầu ba với tôi. Mọi thứ trên đường như đang bị nung chảy. Hơi nóng và mùi nhựa đường bốc lên ngùn ngụt. Mắt tôi lòa đi vì ánh nắng chiếu xuống đường hắt lên.

Buổi chiều tôi thi sinh. Đọc đề xong, tôi đánh hết đáp án những câu tôi biết. Với mấy câu còn lại, tôi xé từ tờ giấy nháp ra bốn miếng nhỏ bằng nhau. Trên mỗi miếng, tôi viết từng chữ cái A, B, C, D rồi gấp tư chúng lại. Làm câu nào, tôi đặt cả bốn miếng vô lòng bàn tay, chắp hai tay lại và lắc. Ơn trên sẽ chọn đáp án giùm tôi.

Trong lúc tôi đang dò lại bài, anh giám thị ngồi ở trên bục kể, để trở thành bác sỹ, tôi phải học y sáu năm và thêm ba năm học nội trú nữa. Nghe xong, tôi hết muốn học y.

Ngoài trời đổ mưa dông. Trời càng thêm oi. Hơi đất bốc lên nồng nặc. Các khớp và cơ trên người tôi đau nhức.

Thi xong, tôi lên nhà ngoại nhờ mấy chị sinh viên y chấm bài giùm. Ba điểm là thành quả cho nỗ lực suốt một tháng qua của tôi. Chỉ còn môn hóa sáng mai nữa là tôi hết bị đày rồi.

Ngày có kết quả, tôi được mười bảy điểm.

Buổi tối, mẹ tôi hỏi nhỏ ba:

“Rứa là rớt rồi à?”

“Rớt rồi chơ chi nữa.”

Mẹ im lặng thở dài. Ba vừa uống bia vừa coi chương trình trên tivi. Tôi với con Lợm vẫn cắm cúi gắp đồ ăn trong mâm.