8 năm #14 - Hai tay ôm sứa
📅 10-05-2022
Nghỉ lễ Giỗ Tổ, lớp tôi tổ chức đi chơi. Chúng tôi tập trung ở trường. Lúc con Nhật tới, hắn nói:
“Con Võ Nguyên rủ đi tham quan lăng Minh Mạng. Bây đi không?”
“Đi rứa phí tiền lắm,” tôi nói.
“Đi miễn phí vì ba hắn quen trên nớ.”
“Mà trên nớ có chi vui mô.”
“Rứa chừ đi mô cho vui đây?”
Tôi lắc đầu. “Không biết.”
“Rứa cứ đi lên trên nớ đã rồi tính tiếp.”
Cả bọn đồng ý.
Con Nguyên dẫn chúng tôi tới trước lăng Minh Mạng. Chúng tôi đứng ngoài, còn hắn tới nói chuyện với bác bảo vệ. Họ nói chuyện một lúc rồi hắn ra dẫn chúng tôi đi vô, qua cánh cổng đầy rêu phong và bong tróc, tới những tòa nhà và đứng lại nghỉ trước một hồ sen lớn.
Trong lúc thằng Phước lùn ra đứng giữa hồ tạo dáng để thằng Viên chụp ảnh, chúng tôi bàn nhau coi đi đâu tiếp. Tôi muốn đi biển, nhưng bây giờ chỉ mới mười giờ và trời đang nắng chang chang. Con Nguyên rủ chúng tôi về nhà hắn ăn cơm trưa. Chúng tôi đồng ý. Thằng Viên với thằng Phước cũng không có ý kiến gì.
Nhà con Nguyên cách lăng Minh Mạng mười phút chạy xe. Ngôi nhà nằm giữa rừng, xung quanh có nhiều cây lâu năm có tán rộng che bóng. Không khí mát mẻ trong lành, nhưng ve rừng nhiều quá. Tiếng rít rít của chúng nghe nhức óc ù tai.
Ăn trưa xong, chúng tôi nghỉ một chút, rồi chạy xe về nhà thằng Long tắm biển. Trên đường, thằng Long lái xe lạng qua lạng về. Xe chúng tôi áp sát chiếc xe đang chạy bên phải.
“Long, coi chừng,” tôi la lên.
Thằng Long giật mình đánh lái qua trái.
Cốp.
“Chi rứa?” hắn quay lại hỏi tôi.
“Không chi hết.”
Tôi xoa cùi chỏ tay phải đang đau nhức. Nó bị va vô gương xe người ta. Cánh tay phải tê như bị giật điện.
Thằng Long dừng lại trước một quán nhậu gần nhà hắn. Hắn nói vô lấy đồ cho mẹ, rồi xách ra mấy bì hải sản đã nấu chín.
Nhà hắn là một nhà hàng tiệc cưới. Ngôi nhà nằm bên cạnh một con dốc. Qua khỏi con dốc, trước mặt chúng tôi là bãi cát trắng lấp lánh và biển xanh êm đềm.
Mấy đứa khác bỏ xe lại ở trên đường bê tông. Còn thằng Long với thằng Viên chạy xe chở đồ xuống. Một cặp Exciter lắc lư trượt trên cát, đem theo đống đồ hải sản khi hồi với tấm bạt, nước uống và chén đũa mẹ thằng Long cho chúng tôi.
Sau khi bỏ hết đồ trên xe xuống, tôi cởi áo ra rồi chạy xuống biển. Tay tôi đã hết tê, nhưng cùi chỏ còn nhức. Dù vậy, tôi vẫn quạt tay được.
Bãi biển này chỉ có chúng tôi. Tôi tha hồ bơi. Hết bơi ếch, tôi chuyển qua bơi sải. Tới khi mệt, tôi nằm ngửa ra trên mặt nước mát lạnh.
Thằng Long, thằng Phước với thằng Viên đi tới. Chúng tôi thi bơi. Trình của tụi hắn thua tôi. Tụi bị tôi bỏ xa một đoạn dài. Chúng tôi thi lặn. Tụi hắn vẫn thua. Tôi vừa lặn xuống là ngoi lên liền, còn tụi vẫn nín thở dưới nước.
Một con sứa trôi lềnh bềnh qua chỗ chúng tôi. Tôi bắt nó lên bờ.
Thấy tôi ôm con sứa đi tới, con Nhi nói, “Vứt đi cả ngứa.”
“Con ni giống nuốc, ăn ngon lắm.”
“Ăn không được mô.”
“Được. Nhà tau mới ăn ngày qua.”
“Tau nói thiệt. Vứt đi.”
Mấy đứa khác cũng nói tôi vứt con sứa, nhưng tôi đi lấy bì bỏ nó vô. Tối nay nhà tôi sẽ có món sứa chấm ruốc mát lành.
Tôi ngồi xuống ăn. Đang ăn, hai tay tôi ngứa rát. Những vết đỏ, mỏng giống như vết cắt hiện lên chằng chịt trên cẳng tay. Tôi và nhanh đồ ăn rồi chạy xuống nước. Nước biển lạnh làm hai cánh tay đỡ ngứa. Tôi đứng dưới nước tới lúc về.
Lúc dọn dẹp đồ lên xe, tôi lật tay lại để mấy đứa không thấy vết đỏ. Tôi nhìn cái bì đựng con sứa. Bên trong toàn là nước. Nước chảy tràn ra cát. Tranh thủ mấy đứa không để ý, tôi đổ hết nước với con sứa xuống biển.
Thằng Long với thằng Viên rú ga. Cát văng tung tóe, nhưng chiếc xe đứng yên. Tụi hắn càng rú, bánh xe càng lún xuống. Cả bọn vừa cười vừa đẩy xe thằng Long lên. Chân tôi lún xuống cát và trượt lui, mặt gần chạm bánh xe. Cát bắn mạnh vô mặt và miệng tôi. Đẩy xe thằng Long xong, chúng tôi xuống đẩy tiếp xe thằng Viên.
Mấy đứa khác lên Huế, còn tôi vô nhà thằng Long rồi gọi ba về chở lên.