8 năm #13 - Chuyến đi cuối cùng

📅 03-05-2022

Thầy Tráng thông báo năm nay trường sẽ đi thăm nghĩa trang Trường Sơn và biển Cửa Việt, nhưng không ở lại.

Cả lớp xôn xao, “Chán rứa! Năm cuối rồi mà không được ở lại.”

Năm lớp mười chúng tôi đã phải cắm trại ở trường vì kỷ niệm chín mươi lăm năm thành lập. Mà trại dựng lên cũng chỉ để bán gian hàng. Buổi tối mọi người về nhà ngủ. Lên mười một, chúng tôi đi cắm trại ở Thanh Tân. Buổi tối chúng tôi đốt lửa trại, bật nhạc Gangnam Style nhảy tưng bừng. Đó là lần đầu tiên tôi đốt lửa trại. Năm nay tôi đã hy vọng sẽ có lần thứ hai mà không được.

Dù vậy, tôi vẫn thích phần đi biển. Bây giờ trời đang nắng. Nhiều lúc tôi phải cởi áo ấm. Tới ngày đi mà trời cũng đẹp thế này thì tắm biển đã lắm.

Gần tới ngày đi, trời chuyển mưa. Mưa to mấy ngày liền. Đi đâu tôi cũng phải mặc áo ấm.

Trước ngày đi, trời mưa to hơn. Cả ngày, tôi cứ nhìn ra ngoài bầu trời xám xịt, bụng nôn nao. Buổi tối, trời tạnh hẳn. Cả đêm, bụng tôi sôi sùng sục. Tôi lăn qua trở về trên giường, chỉ mong ngày mai trời hé nắng.

Sáng hôm sau, mây đen dày đặc che kín bầu trời. Sấm sét đánh rầm rầm trên những tầng mây. Trong lúc đứng chờ xe, thằng Nhật đưa cho chúng tôi lọ thuốc Berberin. Tôi uống một viên. Nó đắng nghét. Thằng Hưng với thằng Phước núc một nạm. Tôi lo thằng Phước nhất. Hắn mà không khỏe là mệt lắm, giống như chuyến đi hồi lớp mười.

Lúc ấy, vì là lớp học cả ngày nên cuối kỳ một, trường tổ chức cho chúng tôi đi Lao Bảo. Sáng ngày đi, trời mưa rét. Trong lúc ai cũng mặc hai ba lớp áo, thằng Phước lại mặc mỗi cái áo sơ mi hoa lá mỏng dính và còn phanh ngực. Trên đường đi, hắn bị say xe và ọe liên tục. Trong xe sặc mùi tanh chua. Mọi người mở cửa sổ ra mới thở được. Mùi này ám trong xe cho tới lúc chúng tôi về lại Huế.

Xe chúng tôi vừa đi thì trời mưa to. Mấy đứa rủ tôi đánh tiến lên. Tôi ít khi đánh bài, nhưng tụi hắn đang thiếu tay nên tôi góp tay cho vui. Sau mấy ván liên tiếp về chót và bị chặt heo, tôi hết vui và cũng sạch tiền. Tôi mượn tiền tụi đánh tiếp. Càng đánh, tôi càng mượn thêm tiền. Thằng Nhật muốn đánh thay tôi. Tôi để hắn đánh giùm. Nhờ mấy ván về nhất, tôi trả nợ nhanh, tới lúc huề vốn thì nghỉ.

Lúc xe tới nghĩa trang Trường Sơn, trời mưa nhỏ. Các lớp tập trung làm lễ dâng hương rồi chia ra thắp hương xung quanh. Sau đó tất cả lên xe đi tới biển Cửa Việt.

Vừa xuống xe, tôi chạy ngay ra biển. Trời đã tạnh, nhưng gió mạnh và sóng to.

Tôi đi lên nhà hàng ăn cơm. Dĩa cơm của lớp tôi có chả trứng, xu hào xào cà rốt, cá kho và thêm chén canh rau. Đồ ăn người ta nấu ngon. Tôi ăn vừa miệng mà mấy đứa khác lại chê cơm dở, khó nuốt.

Ăn xong, lớp tôi ra biển chụp ảnh. Mấy thằng rủ nhau bồng thằng Đình Phước xuống nước. Tôi chạy tới giúp tụi một tay. Thằng Phước người nhỏ con mà mạnh ghê. Hắn vùng vẫy, đạp vô má tôi. Tôi đứng lại xoa mặt. Răng còn nguyên và hàm vẫn há được.

Ném được thằng Phước lùn xuống biển, chúng tôi tiếp tục với thằng Trí đứng bên cạnh. Người hắn dài thòng. Hắn đá tôi xuống nước.

Cả bọn chơi xong đều mệt. Chúng tôi thở hổn hển đi lên bờ. Áo quần của tôi ướt hết. Tôi cởi nịt ra, để nó lại với đôi giày trên cát rồi chạy xuống nước. Sóng đánh tôi vô bờ. Tôi vùng vẫy bơi ra xa. Tới chỗ nước êm, tôi nằm ngửa ra, nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Làn nước mặn ấm áp mơn man da tôi.

“Phong!”

Tôi đứng dậy nhìn vô bờ. Thằng Hiếu đang chỉ tay về phía nhà hàng. Cô sinh mới của lớp tôi đang hốt hoảng vẫy tay. Tôi bơi vô bờ lấy đồ rồi đi lên.

Gió biển thổi vô nhà hàng. Nước trên người tôi lạnh như nước đá. Tôi đứng run cầm cập. Khi sáng tôi không đem theo đồ, giờ chỉ còn cái áo Đoàn với áo ấm ngoài xe. Thằng Viên tới cho tôi mượn quần. Tôi đi theo hắn ra xe lấy. Cái quần ngắn hơn quần đùi của tôi, nhưng vẫn đủ để giữ ấm phần dưới.

Trên đường về Huế, thằng Nhật cứ quay lại nhìn cặp đùi trắng trẻo, mập mạp của tôi rồi cười he he. Hắn đưa tay vỗ cái bép.

Về nhà, tôi giặt cái quần của thằng Viên sạch sẽ, thơm tho rồi đem trả lại cho hắn.